Đăng ký tư vấn

CHUYỆN VỀ KT

Tôi gặp KT lần đầu tiên vào một ngày mùa xuân năm 2016. Chỗ tôi đã bắt đầu mùa mưa phùn ẩm ướt, còn KT sống ở nơi gần như quanh năm có ánh nắng mặt trời. Bố mẹ KT, như bao ông bố bà mẹ có con gặp khó khăn phát triển khác, tìm hiểu thông tin khắp nơi và biết đến MNRI. Một đồng nghiệp MNRI của tôi tại Mỹ đã giới thiệu tôi cho họ.

6 tháng tuổi, mắc bệnh Down, KT nhỏ bé nằm yên lặng trên giường, chân tay thỉnh thoảng lắm mới huơ lên cao không quá thân người, mắt nhìn người/vật chuyển động chỉ dõi theo được 1 đoạn ngắn, hầu như không quan tâm quá đến ai hoặc thứ gì, phản đối thì tiếng khóc hẹ hẹ cất lên khẽ khàng chậm rãi như tiếng mèo con. KT có thể lật nhưng hầu như không chịu lật, hoặc chỉ lật khi được hỗ trợ rất nhiều. Cơ cổ yếu chỉ nâng được đầu trong một thời gian ngắn chục giây là gục mặt xuống. Tất cả các cơ mềm nhũn. Hàng tuần KT có 2 tiếng tập phục hồi chức năng.

KT được tập lại từ đầu tất cả các mô hình phản xạ, vận động cơ bản, kết nối thần kinh và điều chỉnh lực cơ. Sau 1 tuần tạm biệt KT, điều duy nhất làm tôi hài lòng là KT trải qua được tất cả các bài tập đó một cách đều đặn bởi cô bé quá hiền (hay chả buồn phản đối?). Nhưng chỉ 2 tuần sau tôi đã bắt đầu cảm nhận được sự tiến bộ khi người thân cô bé gọi điện báo tin KT bắt đầu dùng chân chống tự nẩy người lên.

1 tháng rưỡi sau tôi gặp lại, KT đã khác. Rõ rệt nhất là sự quan tâm chú ý của cô bé tốt hơn hẳn. KT tỏ rõ sự quan tâm thích thú và có thể dõi theo vật/người hoặc tương tác nhìn mắt/cười theo hàng phút. KT chịu khó lật nhiều hơn mà không cần hỗ trợ, cơ cổ vững hơn nâng giữ đầu thẳng khá lâu và có thể quay sang hai bên nhìn ngó rất chủ động. Và tôi thích thú nghe tiếng khóc to hơn rõ hơn, nét mặt nhăn nhó của KT phản đối quyết liệt hơn cái gì không vừa lòng. Tôi và mẹ KT hào hứng bắt tay ngay vào việc.

1 tuần sau, KT đã có những tiến bộ thấy rõ. Hai tay vung cao, đều, thoải mái, chứ không còn chỉ vận động mỗi cẳng tay. Phối hợp tay mắt tốt hơn để chộp đồ vật trước mặt. Sau khi lật, tay bắt đầu học cách chống xuống (khuỷu tay, rồi cổ tay) để chuẩn bị nâng phần đầu cổ ngực lên. Chân bắt đầu chủ động đạp, chuẩn bị cho bò trườn. Tuy nhiên lưng và cổ KT chưa đủ vững để học ngồi được lâu.

Sau khi gặp KT lần 2, tôi đã có mục tiêu rõ ràng hơn cho cô bé. Thường thì các bạn Down sẽ có thể đi được lúc 2 tuổi. Vì thế mục tiêu của chúng tôi đơn giản chỉ là KT sẽ biết đi trước con số trung bình đó, càng sớm càng tốt. Bởi vận động càng tốt thì nền tảng và cơ hội phát triển nhận thức sẽ càng tốt.

Và câu chuyện về KT sẽ còn được cập nhật các phần tiếp theo